Pages

Thứ Năm, 16 tháng 1, 2014

Xe đạp ơi đã xa rồi...

Xe đạp ơi…

Xe đạp ơi, em vẫn thấy 3 tiếng đó thật thân quen và gẫn gũi biết bao, cảm giác vẫn như ngày xưa, khi được bên anh, bên chiếc xe đạp cọc cạch của ngày đó.


Xe đạp ơi đã xa rồi
Xe đạp ơi đã xa rồi

Em nhớ ngày đó anh, anh chở em đến nhà thờ bằng chiếc xe đạp ấy. Áo anh đẫm mồ hơi vì cái nắng chói chang.
Em nhớ trên chiếc xe đạp ấy, anh đã chở em vòng quanh khắp phố phường.

Và em nhớ….
“Nhớ khi xưa anh chở em,
Trên chiếc xe đạp cũ,
Áo ướt đẫm mồ hôi những trưa hè.
Nhớ khi xưa bao mộng mơ,
Trên chiếc xe đạp cũ,
Dưới cơn mưa cùng nhau dắt qua cầu.”
Em nhớ một thời em đã từng nghêu ngao hát bài hát này, khi ngồi sau lưng anh. Bật cười khi anh nói:

- Đường còn xa lắm nha, đừng có dọa anh…

Em biết ý anh muốn nói là em hát dở ẹc quá phải không, nhưng mà khi em mắc cỡ im lặng thôi không hát nữa thì anh lại bảo rằng:

- Bé ngủ gục rồi sao?

Em vẫn nhớ ngày đầu anh đến bên em, thật nhẹ nhàng và tự nhiên như thể chúng mình đã biết nhau từ lâu lắm rồi dù rằng em là một cô gái thành phố, còn anh là chàng trai đến từ miền đất khô cằn sỏi đá. Em ngày đó chỉ là nữ sinh cấp 3, anh là chàng sinh viên năm đầu của trường công nghê. Vẫn bên nhau hàng ngày sau buổi tan trường.

Xe đạp ơi đã xa rồi còn đâu, em nhớ mối tình đầu thơ dại trong sáng nhưng cũng đầy mộng mơ đó. Em nhớ tiếng thắng xe kít trước nhà em mỗi chiều. Em nhớ những giọt mồ hôi, nhớ cái dáng người gầy gò chở em dạo khắp phố phường.

Anh ơi có biết là, em nhớ anh nhiều lắm không?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét