Random Post

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2013

Tình yêu của người bạn thân...

Tình yêu của một người bạn thân


Mưa! Nếu như có một ngày tớ muốn đến với cậu nhẹ nhàng như những cơn mưa rào sau một ngày hè khô cạn. Như cách nắng tìm về mưa để thành dải cầu vông bảy sắc. Như là gió trời mơn man khẽ ru những đám mây kia. Cái mãi mãi tình yêu của hai người bạn thân dường như chưa bao giờ có được. Tớ chỉ sợ một ngày mây của gió sẽ bị gió đưa đi mất, bảy sắc cầu vồng cũng chẳng còn nữa khi mà nắng không muốn quyện vào mưa. Tớ chỉ sợ một ngày tình yêu trong tớ chợt bỏ đi, mình rồi sẽ xa nhau và trở thành hai người xa lạ. Tình yêu biến mất rồi tình bạn cũng theo đó mà xa khuất, chúng ta sẽ được gì khi cứ cố ở bên nhau.

Tình yêu của người bạn thân
Tình yêu của người bạn thân

Cảm giác bị người yêu từ chối thì đau lắm, nhưng phải từ chối tình yêu của người bạn thân nhất thì thực sự không dễ chịu gì. Sợ làm bạn tổn thương, nhưng ta vẫn làm vì không thể lừa dối trái tim ta được. Ban đầu ta cũng đau lắm chứ,đau mà không thể nói. Bạn là một góc khuất nhỏ nào đó trong ta mà ta không định hình được nó ở đâu và là gì nhưng tuyệt đối không phải là tình yêu. Ta vẫn lặng lẽ theo dõi bạn hàng ngày, chỉ lặng lẽ thôi. Nhớ đến bạn khi trời mưa, lòng man mác khi buồn, khi những kỷ niệm về bạn cứ ùa về trong ta không sao xóa nổi. Ta tự tạo cho mình vỏ bọc mạnh mẽ vô tâm, và lại ngột ngạt trong chính vỏ bọc đó. Thôi thì để bạn rời xa cuộc đời ta như bạn chưa từng đến, phải học cách chấp nhận lớn lên thôi ai bảo ta sống là kiếp người, một kiếp người sống quá nội tâm. Ta nhạy cảm với mọi điều nhưng lại giả vờ lạnh lùng vô tâm để làm gì cơ chứ. Để rồi chỉ như là những tổn thương chồng chất, bạn rời xa ta, xa mãi. Có những lúc ai đó vô tình chạm vào những ký ức xa xôi, nơi đó có ta và bạn hồn nhiên, nó đưa ta lại thấy tim mình vỡ vụn vì lòng tự cao và cái tôi trong ta quá lớn, mà ta đã để mặc bạn rời xa ta.


Ta biết bạn cũng đang vô cùng mệt mỏi và đau khổ nhưng ta không thể làm gì cho bạn. Ta chỉ muốn hóa thành cơn gió nhẹ bay đi thật xa hoặc tan biến làm cơn mưa ngoài kia ào ào rửa trôi nỗi buồn trong ta và bạn. Khi nào ta mới được thốt lên hai tiếng Bạn Ơi lần nữa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét