Con đường hoa sữa
CON ĐƯỜNG
Nếu anh đi với người yêuChỉ xin anh nhớ một điều nhỏ thôiCon đường ta đã dạo chơiXin đừng đi với một người khác emHàng cây nay đã lớn lênVươn cành lá để êm đềm chạm nhauHai ta ai biết vì đâuHai con đường rẽ xa nhau xa hoàiNếu cùng người mới dạo chơiXin anh tránh nẻo đường vui ban đầu
PHAN THỊ THANH NHÀN
Ngày cuối thu, khí trời hanh hao, cái lạnh bắt đầu se sẽ, rõ nét hơn. Lạnh thật rồi, có lẽ thời tiết đã sang đông. Không còn cái nồng ấm của hoa sữa, tôi bước đi trên còn đường Nguyễn Du, manh áo mỏng chợt làm rùng mình mỗi khi gió thổi, chợt lòng tê tái lạc loài, Hà Nội chợt có những lúc buồn đến thế. Con đường này, con đường hoa sữa ngày xưa tôi đèo em mỗi khi tan lớp. Giờ đây, hoa sữa thôi rơi, tôi chẳng còn đón đưa ai mỗi giờ tan học. Ngày đó đã xa thật rồi.
Nếu anh đi với người yêu
Chỉ xin anh nhớ một điều nhỏ thôi
Con đường ta đã dạo chơi
Xin đừng đi với một người khác em
Phố Nguyễn Du có 2 hàng cây hoa sữa già, mỗi độ thu về là lại nợ rộ hoa sữa thơm nồng nàn và là con đường được những đôi tình nhân ưu ái gọi là phố hoa sữa. trên chính con đường này tôi và em đã có những kỉ niệm đẹp dành cho mối tình đầu của nhau.
Con đường mùa thu Hà Nội |
Nhưng tình yêu đầu nào có bền vững được lâu, tôi và em chia tay nhau trên chính con đường này. Tôi đã từng đọc ở đâu đó về lời nguyền bởi hàng cây hoa sữa, khi những cặp tình nhân nào đi với nhau trên còn đường hàng cây hoa sữa thì rồi sẽ chia tay khi hoa sữa tàn, khi đông sang. Có lẽ vậy, tình yêu tan vỡ mong manh. Nhưng con đường này vẫn là kỉ niệm đẹp của tôi và em. Nhiều khi tôi hay tản bộ trên đường nguyễn du vào mỗi độ thu về, mắt buồn mong mỏi bóng hình thân quen. Con đường này”ta đã dạo chơi” là con đường tình yêu chỉ của riêng tôi và em, và sẽ chỉ đúng nghĩa tình yêu khi tôi được cùng em bước đi. Không cần em phải nói “xin đừng đi với một người khác em” bởi tôi chẳng thể nào có thể đi với ai khác từ ngày xa em, bởi tôi sẽ lại chỉ nhìn thấy những ký ức xưa cũ về em mà thôi. Còn đường này giờ đây có lẽ chỉ mình tôi độc bước.
Hàng cây hoa sữa nơi phố nguyễn du không biết đã chứng kiến biết bao nhiêu tình yêu nảy nở và những cuộc tình tan vỡ, liệu rằng hàng cây có biết lý do vì sao” Hai con đường rẽ xa nhau xa hoài”. Thật buồn mà không biết là vì đâu?
Không biết tại sao chia tay, không biết tại vì đâu mà tình ta tan vỡ. Tôi lặng ngắm hàng cây sữa già mà đổ tại mùa thu, tại hoa sữa vội tàn, tại con bướm vàng, tại tạo hóa trớ trêu để còn thấy mối tình đầu của mình mãi về sau vẫn là những dư âm đẹp nhất trong cuộc đời, để những kỷ niệm xin hãy ngủ yên, không cựa quậy mà chỉ se lòng mỗi bận thu sang, hoa sữa thơm ven hồ.
Ngày xa nhau, em chỉ hỏi tôi là con đường này rất đẹp phải không anh?
Em đâu có đợi nghe tôi trả lời mà nhẹ bước quay đi, để tôi lại thẫn thờ, chỉ nhìn ngắm bóng hình đó, nhỏ bé vai gầy,khẽ run, con tim tôi đau lắm nhưng không được khóc.
Nếu trái tim này còn biết rung động, còn biết yêu thương, thì em hãy cứ tin rằng, còn đường này sẽ chẳng đẹp nữa khi anh đi với người mới. Em cũng vậy nhé! Hãy tránh nèo đường vui ban đầu này để tránh cho người mới những nỗi đau anh phải chịu đựng.
Hàng cây này đã lớn lên
Vươn cành lá để êm đềm chạm nhau
Hai ta ai biết vì đâu
Hai con đường rẽ xa nhau xa hoài
Hàng cây hoa sữa nơi phố nguyễn du không biết đã chứng kiến biết bao nhiêu tình yêu nảy nở và những cuộc tình tan vỡ, liệu rằng hàng cây có biết lý do vì sao” Hai con đường rẽ xa nhau xa hoài”. Thật buồn mà không biết là vì đâu?
con đường hoa sữa hà nội |
Nếu cùng người mới dạo chơi
Xin anh tránh nẻo đường vui ban đầu
Ngày xa nhau, em chỉ hỏi tôi là con đường này rất đẹp phải không anh?
Em đâu có đợi nghe tôi trả lời mà nhẹ bước quay đi, để tôi lại thẫn thờ, chỉ nhìn ngắm bóng hình đó, nhỏ bé vai gầy,khẽ run, con tim tôi đau lắm nhưng không được khóc.
Nếu trái tim này còn biết rung động, còn biết yêu thương, thì em hãy cứ tin rằng, còn đường này sẽ chẳng đẹp nữa khi anh đi với người mới. Em cũng vậy nhé! Hãy tránh nèo đường vui ban đầu này để tránh cho người mới những nỗi đau anh phải chịu đựng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét